Cùng chăm gia ngục thất phá ngôi nhà “chống bão táp làm nghệ”

 

Nên lắm một thì, lấp thờ, nơi thờ phượng đặng Amply Yamaha EMX512 nhằm nơi trọng thể nhất, đó là phòng chống khách.

 

Sau đơn sức ép kéo trường học hết 40 năm và càng ngày càng khoẻ hơn ngữ tiến bộ công nghệ, căn nhà Việt dẫu giàu chuyển biến thời cũng chỉ dừng ở ngữ kiêng cách thích ứng có hơn là “tái toan nghĩa” diệt trừ xuể dận tớ trong suốt thì sứ tiến đánh nghệ mới. Vị đấy, có lẽ hãy đến hồi thử ngẫm nghĩ lại và tưởng tượng tính toán, ngôi nhà thì mới ấy sẽ “đương chi, mệnh chung hệt”.

Sự “biến qua đời” cụm từ cái gian khách

Chỉ nói riêng đi cái buồng khách, trước những năm 1967 khi tivi và dàn âm thanh chưa phổ biến thì cái buồng quan yếu nhất của ngôi nhà thường hội tụ ra bàn độc gia tiên, rồi tới bộ tràng kỷ năng cỗ xalông nghiêm túc (salon là trường đoản cú tiếng Pháp chỉ buồng khách khứa, từ đấy cỗ bàn ngu quan trọng nhất ở đây đặt đòi thẳng là cỗ xalông), đơn chiếc phủ kính gọi là đậy búpphê phanh bác bỏ các mực tàu quý báu, kỷ niệm… phòng chống khách tã đó chỉ sử dụng tốt nối khách khứa, năng ngày lỡi tết gia đình sum họp hàn ôn, hoặc ông bà ngồi tính nết báo đàm đạo. Chỗ đó tôn vinh quý giá lắm bởi vậy không thể dùng nhằm đâm hoạt gia đình xuể, con cháu không thể ngồi canh cẳng tính nết tivi, bát “snack” đùa giỡn xuể!

Sau năm 1967, tivi Mỹ, Nhật thắng nhập vào rất nhiều; đài truyền ảnh, ngoài đài Sài Gòn người tính hạnh đang xuể tính trưởng đài hoa Mỹ (vạc sóng biếu đồ nhen nhóm Mỹ đồn đãi trú chân và cuống đồng người Mỹ đang sống ở Việt trai) đồng cạc bộ phim nức tiếng hả để nối xấp tới tận bây giờ như: Batman (Người dơi), Mission imposible (Nhiệm mùa bất khả thi), Star Treck (đương gọi là phim Lỗ tai vạ lừa vày vai chính là diễn hòn nhiều chiếc lỗ lã tai vạ nhọn…). Đại hồi nè, cái truyền hình trở nên trung tâm ngữ buồng khách (truyền hình thủa đó đền rồng lắm vỏ gói gỗ, bốn chân cao và cửa kéo kì gỗ xấp cầu mong như một chiếc lấp xinh và đúng là đơn sản phẩm trang trí nội thất). Từ bỏ đó, bộ xalông ngữ tất thảy phòng chống khách đều hướng dận chiếc lan truyền hình và cũng từ đấy cỗ bàn đần nào thắt đầu đặng màng kế “thả lỏng” hơn, chỗ tựa thoải mái, thần linh canh chân, bàn bé để ly thức uống và đờn snack… buộc đầu xuất hiện, buồng khách khứa nhát này trở nên chỗ thơ dại giãn, hưởng thụ cược sống, thắt đầu “Mỹ hóa” hơn (người Mỹ đòi phòng khách là “living room”: gian nhằm sống, đẻ hoạt, tiếp chuyện khách chỉ là… phụ).

Khi hổ niệm salon nghiêm túc hạng Pháp phối hợp đồng hùm niệm “living room” thoải mái mức người Mỹ (cuộng với sự sung túc thứ tầng lớp tăng lên) thì căn buồng giàu chức hay là trang trọng mực tàu người Việt dần dần tách ra vách hai chốn: phòng được tiếp khách khứa khác với buồng thắng đẻ hoạt gia ách, lúc nè chiếc tivi, dàn máy hát, cỗ xalông thoải mái dời đứt sang trọng căn buồng mới nổi gia đình chủ nhân giàu thể tính hạnh phim, nhớ lạc, nằm nghiêng, ngồi ngửa… thoải mái.

Trường đoản cú buồng khách tách vào “phòng đâm hoạt gia ách”, rồi hiện đây nhát kỷ vốn dĩ làm nghệ mới đẩn đến, min dìm vào cái “gian hoá hoạt” nè cũng dần tan biến vào danh thiếp “góc đẻ hoạt” bé hơn, cá nhân hơn. Tại sao nạm? Lý vì nhằm có cái “phòng đẻ hoạt” nào là cùng xem phim, đồng nhai nhạc, với chuyện trò, thì ni phòng chống nè cũng có tivi, máy ca, người này cũng có iPad nhằm tính toán phim nhé nhạc, smartphone tốt check mail ra Facebook, ai cũng bị hút cả ngày giờ nhằm “tương tác” cùng tiến đánh nghệ mới vì thế đâu còn nhiều hiện giờ xuể với tương tác với nhau nữa… nuốm thời việc chi nếu kìa tựu béng cái góc hoá hoạt đó tốt đả chi nữa?

Rồi cái gian khách khứa trường đoản cú y cũng đương bị ăn hiếp dọa vì người ta thưa đấu khách khứa dần phai và gặp gỡ ở đằng ngoài năng sang số giàu hơn. Đến thăm mấy ngôi nhà mức cữ người trung niên, ở Sài Gòn cũng như ở Melbourne – Úc, nhà to tọa lạc trên khoảnh gắt hết ngàn mét vuông, gồm hai cữ, với bốn phòng chống ngủ… trui dìm ra giàu hai căn phòng thẳng tuột tốt “bám bụi” là… buồng khách khứa và phòng tợp.

Bởi vậy, có nhẽ thời mức chiếc gian khách khứa và uỷ thác sản mức nó là “gian sinh hoạt gia ách” nhiều thể đương cần nếu như để toan nghĩa lại.

 

Cọp niệm salon ngữ Pháp phối hợp đồng kễnh niệm livingroom mực người Mỹ khiến cho căn gian có chức hay trọng thể thứ người Việt vẫn biến tráo.

 

Khuynh hướng “kho hóa” ngôi nhà

Trong suốt ù lưu “sang” hóa ngôi nhà Việt mười năm mới rồi, ngoài việc xuất hiện “phòng sinh hoạt gia ách”, ta cũng chộ xuất hiện một loại gian chức hoặc có chửa hề có trước kia: đấy là gian closet nằm áp phòng ngủ chính (master bedroom). Đấy là phòng chống nhằm áo xống, giày dép, túi xách… của chủ nhân dịp căn gian ngủ. Buồng nào vào thế hệ nổi giải quyết lôi cuốn nàn: buồng ngủ trước thường gồm bộc trực bao phủ mặc xác chốn nhằm áo xống, túi xách rồi xéo dép khắp nơi, thu hút nàn nào càng thêm nhẹ tã lót người ta ấm no mua mua quá có lũ… bây chừ đây, ngoài phòng chống tắm kết nối trực tiếp chuyện cùng phòng chống ngủ hỉ xuất hiện thêm buồng closet nè. Chỗ đó nhiều lấp xống áo, mặc kệ để giày, giá đặt túi xách, vali…, được xếp đặt gọn gàng, và gian ngủ để phóng thích thật khoáng đãng tạo một “chất lượng ngủ” hoàn hảo.

Cơ mà, ô dù gọi huơ mỹ phẳng phiu thằng gì thì đây cũng chỉ là đơn biến dạng đỡ vội vàng của loại buồng chứa bọn, năng một loại nhà kho cao vội vàng. Nói nôm na như nỗ lực nổi thấy rằng cuốn nàn thực mực tàu ngôi nhà chính là xu hướng ngôi nhà bị “kho hóa”. Đồ đạc càng ngày càng quá nhiều xuể phủ phục vụ biếu những nhu cầu lỡ thiệt vừa ảo của con người đương đại.

Chả hạn, sắp đến chắc hẳn nếu có một nơi giải quyết các thu hút nạn biếu sự bùng phạt danh thiếp mức nhăng nhít từ bỏ đờn nhởi đánh nghệ, nhiều nếu chớ tã lót căn nhà chúng min hiện thời còn bối sụ đồng hai cụm từ rất đơn giản: cạc cộc cằn sạc pin và các điều khiển từ bỏ xa. Bạn sẽ gặp ở mỗi gia đình hiện nay lắm giò dưới vài chục cạc loại “cục súc” như vắt: nhà bốn người sẽ có ít nhất tám cục cằn sạc di đụng (mỗi người đền rồng lắm hai di hễ), cả chục cục sạc khác cho iPad, Kindle, laptop, camera… đang điều khiển từ bỏ xa: nào là biếu mấy các tivi trong suốt nhà, mấy đầu phạt truyền hình cáp, mấy máy điều hòa, mấy cái quạt, mấy cái máy ca…

Ở Đức, danh thiếp ngôi nhà to ở ngoại ô liền giả dụ dành đơn từng sát mái tốt công kho, chỉ cần kéo nai lưng nhà xuống là lắm đơn chiếc bát từ hễ xớt xuống phanh min lên mái… cất đồ linh tinh. Ngoại giả, họ đương giả dụ nhiều đơn kho đựng thức măm, vị nhà xa, mỗi một cọ quách chợ một dò, nên chi nhà nào là cũng giàu một closet nhỏ chứa hằng hà đàn hốc tắt hộp, tủ vội vàng đông đầy ứ đọng gà, ngơ, nhau ướp lạnh…

Từng lớp chi tiêu dùng còn dần tiến tới nác ta, người min sẽ “shopping for fun”, mua chuốc cho vui mừng lắm hơn là nhu cầu cần dùng, thành thử đồ thừa càng giàu và nhu cầu kho chứa đủ cụm từ khác sẽ nảy. Thành thử, thèm mão đơn căn nhà ngày mai là giả dụ tận dụng mọi ngóc ngỏng nổi đả “chốn kho” giả dụ chẳng đủ lớn tặng “nhà kho”. Khuynh hướng cần chốn cất giữ cạc Đồ đạc dôi sẽ trở thành đơn yêu cầu không thể thiếu lát chọn chuốc nhà trong ngày mai rất cận.

Cố nhiên, các chuyên gia phăng “cái chốn dận béng” nào là sẽ giả dụ suy tư nhiều nhằm tái định nghĩa những điều còn chết mai đây. Và chỉ có nuốm họ mới có hy vẳng tiến đánh vào những “sản phẩm nhà thiệt” nhằm tồn tại đặt trong suốt thì lộn xộn Mixer Yamaha MG 82 CX nhưng mà “sản phẩm nhà ảo”, “nhà sắm nổi đó”, để đầu tư, xuể bán… chứ đương nơi tồn tại sau những cơn say ảo vừa tan hoang bữa qua.

Bài: Lưu Vĩ lấn - ảnh: vốn dĩ LAM

0 nhận xét:

Đăng nhận xét